Đề bài: trình bày suy nghĩ bằng một đoạn văn về ý nghĩa của sự tự lập
Dàn ý NLXH về ý nghĩa của sự tự lập
Mở bài:
– Dẫn dắt vào vấn đề cần nghị luận bằng một hình ảnh, cảm xúc hoặc trích dẫn liên quan đến tác phẩm.
– Nêu ngắn gọn tên tác phẩm, tác giả (nếu có), và giới thiệu vấn đề chính cần bàn luận.
– Thể hiện thái độ, quan điểm ban đầu của người viết về vấn đề đó.
Có những tác phẩm văn học không chỉ là những câu chuyện trên trang giấy mà còn là tấm gương phản chiếu tâm hồn và đời sống con người. Trong đó, có những chi tiết, hình ảnh hoặc nhân vật để lại dấu ấn mạnh mẽ, khiến người đọc trăn trở và suy ngẫm mãi không nguôi. Khi đứng trước một đề bài nghị luận văn học, không đơn thuần là phân tích tác phẩm, mà là hành trình đi tìm vẻ đẹp của con chữ, của tư tưởng và cảm xúc được gửi gắm qua từng trang viết. Và trong hành trình ấy, tôi muốn được cùng bạn đọc dừng lại ở một điểm nhìn, một lát cắt nhỏ nhưng giàu giá trị để soi rọi những thông điệp sâu xa mà nhà văn gửi gắm.
Thân bài:
– Giải thích nội dung chính của vấn đề nghị luận.
– Phân tích chi tiết các khía cạnh, hình tượng, tình huống, chi tiết nghệ thuật trong tác phẩm liên quan đến vấn đề.
– Liên hệ, so sánh với các tác phẩm khác (nếu cần) để làm rõ hơn nội dung nghị luận.
– Bày tỏ quan điểm cá nhân, cảm xúc, suy nghĩ sâu sắc về giá trị nhân văn, bài học tư tưởng hoặc nghệ thuật mà vấn đề mang lại.
– Có thể mở rộng, đối chiếu với hiện thực cuộc sống hoặc trải nghiệm cá nhân để làm bài viết phong phú hơn.
Kết bài:
– Khẳng định lại giá trị, ý nghĩa của vấn đề đã phân tích.
– Đưa ra suy ngẫm hoặc bài học cho bản thân và người đọc.
– Có thể kết thúc bằng một câu văn gợi mở, giàu hình ảnh hoặc cảm xúc để tạo dư âm.Văn học chưa bao giờ chỉ là sự tái hiện, mà luôn là tiếng nói tha thiết về con người và cuộc sống. Vấn đề đã được phân tích không chỉ giúp ta hiểu hơn về tác phẩm, mà còn cho ta cơ hội lắng nghe tiếng nói của chính mình, từ đó biết yêu, biết cảm, biết sống sâu sắc hơn. Trong từng con chữ, từng chi tiết nhỏ của tác phẩm, ta bắt gặp cả một thế giới rộng lớn của tư tưởng, nghệ thuật và tâm hồn. Để rồi khi gấp lại trang sách, điều còn đọng lại không chỉ là kiến thức, mà là những rung động thật sự, chân thành và nhân bản