Đề bài: Nhà thơ Nguyễn Sĩ Đại từng trải lòng:
Người và trời lấp bể
Kẻ đắp lũy xây thành
Ta chỉ là chiếc lá
Việc của mình là xanh
Còn em, một người trẻ, em muốn làm người vá trời lấp bể hay là chiếc lá xanh?
Trả lời câu hỏi trên bằng một bài nghị luận ngắn khoảng 2 trang giấy thi.
Dàn ý NLXH: Em muốn làm người vá trời lấp bể hay là chiếc lá xanh
Mở bài: Giới thiệu, dẫn dắt vấn đề nghị luận
Cuộc sống là một bức tranh muôn màu, nơi mỗi con người đều có thể chọn cho mình cách sống và mục tiêu phấn đấu. Nhà thơ Nguyễn Sĩ Đại từng trải lòng qua những câu thơ giản dị mà sâu lắng
“Người và trời lấp bể
Kẻ đắp lũy xây thành
Ta chỉ là chiếc lá”
Việc của mình là xanh” Những vần thơ ấy đặt ra câu hỏi sâu xa: Chúng ta muốn trở thành người dám gánh vác những trọng trách lớn lao, hay chỉ đơn giản là một chiếc lá xanh lặng lẽ cống hiến theo cách của mình? Là một người trẻ trong xã hội hôm nay, tôi chọn cách trả lời câu hỏi ấy bằng cách nhìn nhận lại bản thân và vai trò của mỗi cá nhân trong cuộc đời.
Thân bài:
a. Giải thích:
– Vá trời lấp bể, đắp lũy xây thành:
Chỉ những việc làm, sự cống hiến lớn lao vĩ đại, không phải ai cũng có thể làm được.
– Chiếc lá xanh:
Chỉ bằng những đóng góp giản dị, khiêm nhường, phù hợp với khả năng của mọi cá nhân. Chỉ cần góp trong sức mình là đủ, không cần cố vươn quá cao, quá xa.
b. Bàn luận:
+ Làm người vá trời lấp bể, đắp lũy xây thành nghĩa là gánh vác những trọng trách năng nề của nhân loại. Sống như thế là sống có lý tưởng, có ước mơ, hoài bão lớn lao, dám nghĩ dám làm. Khi ấy ta sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho cộng đồng xung quanh và được đời nhớ mặt, người biết tên. Nói cách khác, ta sống một cuộc đời huy hoàng, rực rỡ. Tên tuổi được lịch sử ghi dấu, được mọi người ngưỡng mộ.
+ Tuy nhiên, không phải ai cũng đủ tài năng để va trời lấp bề, đắp lũy xây thành. Nhưng ai cũng đủ khả năng để sống đẹp. Chỉ cần xanh hết mình như chiếc lá kia, ta cũng đã góp phần không nhỏ cho sự phát triển sự sống của cây đời. Vậy nên, mỗi cá nhân phải luôn có ý thức làm tốt công việc, phận sự của mình dù cho đó chỉ là một công việc bình thường hay sự nhỏ bé. Đây cũng là cách làm đẹp cho cuộc đời phù hợp với sức mình.
+ Khi ta là người vá trời lấp bể, đắp lũy xây thành, cũng không được coi khinh những chiếc lá xanh. Làm sao có một xã hội đẹp tươi vì cuộc sống vốn được tạo nên những điều rất nhỏ. Khi ta làm chiếc lá xanh, hãy biết mơ đến một ngày ta sẽ làm được nhiều hơn thế trở thành người vá trời lấp bể đắp lũy xây thành.
+ Phê phán những người sống thiếu trách nhiệm, không đóng góp gì cho đời, cũng như những người không ý thức rõ giá trị bản thân xem mình phù hợp làm gì.
c. Bài học nhận thức và hạnh động:
Có những hành động cụ thể trau rồi kiến thức và kĩ năng năng cần thể hiện thực hóa mong muốn của bản thân.
3/ Kết bài: Khẳng định vấn đề nghị luận
Cuộc sống không yêu cầu ai cũng phải trở thành người vá trời lấp bể, cũng không nên chỉ mãi là một chiếc lá xanh tầm thường. Điều quan trọng là mỗi người cần sống có trách nhiệm, biết yêu thương và cống hiến hết sức mình, dù ở vai trò nào. Tôi sẽ không ngừng rèn luyện bản thân để trở thành một chiếc lá xanh tràn đầy sức sống và hy vọng, và biết đâu, một ngày nào đó, tôi sẽ đủ trưởng thành để dám gánh vác những điều lớn lao hơn, đóng góp cho cuộc đời.