Đề bài: R.Ta-go, nhà thơ Ấn Độ cho rằng: Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông. Trình bày suy nghĩ của em về nhận định trên
Dàn ý NLXH Trình bày suy nghĩ về nhận định của R.Ta-go: Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông
I. Mở bài
Giới thiệu quan điểm của R. Ta-go và dẫn dắt vào vấn đề nghị luận: sống tích cực và cống hiến hết mình sẽ ý nghĩa hơn nhiều so với việc sống thụ động, nhút nhát, an phận thủ thường.
Trong vũ trụ muôn loài, động vật, cây cối, từng tế bào sống, từng nguyên tử cấu thành muôn vật đều hết mình với sự tồn tại của chúng, cho đến ngày chúng biến mất khỏi thế gian, cách sống đó như một thiết lập mặc định từ khi chúng xuất hiện trong cõi đời này. Còn con người – bình đẳng về cách xuất hiện trên thế gian như muôn loài, nhưng càng lúc càng ưa lối sống thụ động, nhút nhát, lười biếng và an phận thủ thường. Nhà thơ, triết gia lớn của Ấn Độ – R.Ta-go cảnh tỉnh loài người trước xu hướng tiêu cực ấy: Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông. Tức là hãy sống đi, hãy tận hiến và tích cực trong từng thời khắc nhỏ bé của cuộc đời, đó mới thực sự là tồn tại.
II. Thân bài
1. Giải thích và phân tích ý nghĩa lời nhận định
– “Hoa sen”: là loài hoa ủ mầm trong bùn đất tối khuất, nhơ bẩn nhưng mạnh mẽ vươn lên. Hoa sen là biểu tượng cho phẩm cách thanh sạch, biết hướng đến những điều tốt đẹp trong cuộc sống của con người.
– “Mặt trời”: đó là ánh sáng vĩnh cửu đem lại sự sống cho vạn vật. Mặt trời tượng trưng cho sự mạnh mẽ, tích cực, huy hoàng.
– “Nụ búp”: tượng trưng cho cái non nớt, nhút nhát, e sợ, an toàn của con người.
– “Sương lạnh vĩnh cửu”: Những lớp sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông là môi trường lạnh lẽo, giá buốt, ảm đạm, khắc nghiệt, ở đó vạn vật phải ẩn mình, thu mình, ngủ đông, không thể sinh sôi phát triển. Nó tượng trưng cho những giới hạn mà con người không muốn vượt qua.
– Mất hết tinh nhụy: ám chỉ đến cái chết, sự tàn lụi.
→ Có 2 cách sống:
– Cách sống như hoa sen vươn đến ánh mặt trời:
+ Sống một đời rực rỡ, cao cả, huy hoàng; sống hết mình và yêu đời dù cho biết chắc một ngày nào đó sẽ héo úa, tàn lụi. → Đó mới là thực sự sống, là sống một cách đúng nghĩa.
+ Biểu hiện thực tế: luôn chăm chỉ, nhiệt huyết trong công việc; suy nghĩ tích cực, yêu đời; luôn bắt đầu một ngày mới với lòng biết ơn, tinh thần tự tin và sáng tạo…
– Cách sống như nụ búp phong mình trong sương lạnh:
+ Sống một đời rụt rè, an phận, nhút nhát và e sợ.
+ Đương nhiên chôn mình trong sương lạnh đổi lại sẽ luôn có cuộc đời bình an, ít sóng gió, và gần như vĩnh cửu theo mùa đông thường hằng. Nhưng nó cũng là “chôn” theo đúng nghĩa: không còn phát triển, không còn nở rộ, không còn có thể khám phá và tận hưởng những thời khắc đẹp đẽ nhất dưới ánh mặt trời. Nụ búp cũng rất xinh đẹp, e ấp, nhưng nó sẽ không bao giờ đạt được ân huệ tuyệt vời nhất mà cuộc đời trao tặng – ngày nó nhìn ngắm nhân gian và khoe sắc so hương trong hình hài lộng lẫy nhất của một đóa hoa đương nở rộ.
+ Biểu hiện thực tế: ngại khó, ngại khổ; sống lười biếng, nhút nhát; khi gặp khó khăn, thử thách sẽ nhanh chóng đầu hàng, bỏ cuộc; sống trốn tránh trách nhiệm; không dám đương đầu để giải quyết nếu gặp vấn đề.
→ Ý nghĩa câu nói: Quan điểm của Ta- go là một triết lí sống mạnh mẽ, tích cực và tiến bộ. Nếu biết sống tích cực và cống hiến hết mình, ta sẽ nhận được thành quả xứng đáng. Nếu sống nhút nhát, thụ động thì cuộc đời thật nhạt nhẽo, vô nghĩa.
2. Bàn luận : Tại sao nên chọn cách sống như “bông hoa sen” chứ không phải như “nụ búp”?
– Cuộc sống rất quý giá nhưng lại ngắn ngủi, và chỉ đến duy nhất một lần. Ta phải sống thế nào cho xứng đáng, phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những tháng năm đã sống hoài, sống phí. Ta cần có một trái tim đầy nhiệt huyết để sống hết mình, để cảm nhận từng hơi thở trong khoảnh khắc của đời mình. Thực chất không có điều gì là vĩnh viễn, sự sống của con người cũng vậy thôi, nên hãy lấp đầy thời gian của mình bằng những kỉ niệm đẹp, những lần ta biết ta đã nhiệt huyết và hết mình như thế nào, chứ không phải đến ngày nhắm mắt xuôi tay, ta chẳng thể điểm lại dù chỉ một kỉ niệm huy hoàng đáng nhớ trong cuộc đời.
– Đã là con người thì cần phải có ước mơ, lý tưởng và khát khao thực hiện những điều đó. Tuy nhiên, cuộc sống luôn ẩn chứa những khó khăn, thử thách và những điều tốt đẹp không tự dưng mà có. Thay vì để khó khăn đánh bại, ta hãy đón nhận chúng như một cơ hội để rèn luyện bản lĩnh của chính mình, để ta thêm trưởng thành. Tức là cần thay đổi suy nghĩ của mình sao cho tích cực hơn, lạc quan hơn và rộng mở hơn.
– Khi ta chọn làm “bông hoa sen nở trong ánh mặt trời”, đó là lúc ta sẽ có cơ hội được toả sáng, được khẳng định, lưu lại dấu chân trên con đường đã đi và tận hưởng những điều tuyệt diệu mà cuộc sống mang lại.
– Đồng thời, ta cũng sẽ đóng góp hương sắc của mình vào khu vườn hùng vĩ trên thế gian, giúp đỡ được cho gia đình, cho xã hội, trở thành nguồn cảm hứng cho những người xung quanh.
– Nếu ta không dám đối mặt trước những khó khăn, thử thách của cuộc sống vì ta sợ sai lầm, sợ sẽ thất bại, sợ bị cười chê… để rồi mãi mãi ta sống trong vỏ bọc hèn nhát của mình. Đó là lối sống mòn, sống thừa, sống vô ích mà không được ai biết đến.
– Nụ búp mãi phong trong lớp băng dày vĩnh cửu, điều đó không có nghĩa gì khác hơn là chết trong khi đang tồn tại, và bi ai ở chỗ, chính nụ búp lại lựa chọn chôn vùi những vẻ đẹp, hương sắc và cơ hội của bản thân như vậy.
Các câu ca dao: “Làm trai cho đáng nên trai/ Khom lưng chống gối gánh hai hạt vừng”; “Chồng người đi ngược về xuôi/ Chồng em ngồi bếp sờ đuôi con mèo”… phê phán lối sống lười nhác, ỷ lại, an phận của những đấng mày râu trong xã hội cũ. Như vậy có thể thấy, vấn đề đặt ra trong việc chọn lựa sẽ sống tích cực hay nhu nhược, tiêu cực vốn đã được con người quan tâm, phê bình từ lâu.
3. Giá trị của câu nói
Nhận định của Ta-go mang ý nghĩa thức tỉnh sâu sắc:
– Phê phán lối sống yếu mềm, thụ động, an phận thủ thường, ngại khó ngại khổ.
– Cuộc sống của mỗi người được quyết định bởi sự tự nhận thức, bản lĩnh và nghị lực vươn lên không ngừng và cuộc sống quá ngắn ngủi để chìm đắm trong lười nhác và sợ hãi.
III. Kết bài
– Khẳng định lại vấn đề và thái độ của người viết đối với vấn đề.
– Liên hệ bản thân về nhận thức và hành động:
+ Hiểu được ý nghĩa của việc sống tích cực, hết mình.
+ Lan tỏa thông điệp tới bạn bè.
+ Chăm chỉ học tập, rèn luyện sức khỏe, tu dưỡng bản thân.
+ Luôn giúp đỡ mọi người xung quanh trong khả năng của mình.
+ Nuôi dưỡng và thực hiện những ước mơ, khát vọng chính đáng.
Cuộc sống này là một hành trình duy nhất và không lặp lại, vì thế mỗi chúng ta cần biết trân trọng từng khoảnh khắc để không sống hoài, sống phí. Lời nhận định của Ta-go đã khơi dậy trong tôi một ý thức sống tích cực và mạnh mẽ, dạy tôi phải biết vượt qua những giới hạn, khó khăn để vươn lên, sống hết mình và để lại dấu ấn đẹp trong cuộc đời. Không để bản thân an phận, chôn chặt những ước mơ, khát vọng trong lớp băng lạnh lẽo của sự nhút nhát, e dè. Tôi sẽ cố gắng học tập, rèn luyện, sống có lý tưởng, cống hiến và lan tỏa tinh thần sống tích cực đến mọi người. Bởi tôi hiểu rằng, chỉ khi dám bứt phá, dám vươn tới ánh sáng của mặt trời, tôi mới có thể trở thành bông hoa sen rực rỡ nhất, để cuộc đời này không chỉ là tồn tại, mà là sống thật ý nghĩa.