Hiện tượng đời sống

NLXH 200 chữ với chủ đề “Lắng nghe chính mình”

NLXH 200 chữ với chủ đề “Lắng nghe chính mình”

Bài văn mẫu 1

Frank Tyger – một nhà báo người Mỹ từng nói: “Thính giác là một trong năm giác quan của con người. Nhưng lắng nghe là nghệ thuật.” Trong guồng quay vội vã của cuộc sống ngày nay, dường như mỗi chúng ta đã dần quên đi việc học cách lắng nghe thanh âm của cuộc sống, lắng nghe người khác và hơn hết là học cách lắng nghe bản chính mình. Lắng nghe bản thân là khoảnh khắc khi chúng ta sống chậm lại, tạm gác mọi bộn bề lo toan của cuộc sống và tìm về với bản ngã của chính mình. Đó là lúc ta tự vấn rằng mình liệu đã hạnh phúc với hiện tại hay còn điều gì khiến ta nuối tiếc mà ta vẫn chưa thực hiện được. Lắng nghe chính mình không chỉ giúp ta xác định được mục đích sống, khơi dậy những đam mê đã chìm sâu mà đó còn là ánh bình minh ló rạng, tiếp cho ta thêm động lực và niềm tin để tiếp tục dấn thân vào những cuộc hành trình mới. Thay vì nghe lời cha mẹ lấy chồng ở tuổi 13 như bao đứa trẻ trong buôn làng, H’Hen Niê đã lựa chọn lắng nghe trái tim để rồi tạo nên câu chuyện cổ tích của riêng mình giữa đời thường. Bằng chứng là cô đã bén duyên với nghề mẫu và thành công đặt chân đến top 5 Hoa hậu Hoàn vũ thế giới. Học cách lắng nghe chính là con đường ngắn và hữu ích nhất để đưa ta đến với thành công. Bên cạnh đó, việc lắng nghe bản thân cũng giúp cho ta thêm hoàn thiện nhân cách của mình vì điều đó rèn luyện cho ta cách nhẫn nại, kiên trì và học cách để thấu hiểu người khác. Trên thế giới này mọi thứ đều có mối liên kết với nhau, không có điều gì được sinh ra là vô nghĩa, vì vậy học cách hiểu mình cũng là một cách để ta hiểu người khác, qua đó xã hội sẽ trở nên gắn kết và yêu thương hơn. Đại dịch Covid là cơn “ác mộng” tồi tệ nhưng qua đó ta biết rằng thế giới này vẫn tồn tại nhiều tấm gương sáng, những nhà hảo tâm sẵn sàng cho đi và chính phủ luôn “lắng nghe” nhu cầu của người dân để đưa ra những giải pháp tối ưu nhất. Vậy mà, đáng buồn biết bao khi vẫn còn có những người không có chính kiến, luôn chạy theo đám đông mà quên mất rằng bản thân mình cũng cần được chăm sóc và quan tâm. Tuy nhiên học cách lắng nghe chính mình không có nghĩa là ta bảo thủ, độc đoán, bỏ ngoài tai những góp ý, lời khuyên của mọi người. Điều thiết yếu là cần biết cách dung hòa giữa việc lắng nghe bản thân và lắng nghe ý kiến của mọi người xung quanh để cân bằng được cuộc sống riêng. Là một học sinh chuẩn bị bước vào đại lộ cuộc đời, tôi thấm thía sâu sắc tầm quan trọng của việc lắng nghe tiếng lòng mình bởi như Lão Tử từng nói: “Hiểu người khác là thông minh, hiểu được chính mình mới khôn ngoan thực sự”. Phải chăng lắng nghe bản thân là chiếc chìa khóa vàng mở ra cánh cửa của sự bứt phá giới hạn bản thân và đặt chân đến thành công?
Xóm Trọ Văn Chương – Kể chuyện tứ phương!

Bài văn mẫu 2

Có những ngày, cảm xúc trong ta không ồn ào như bão giông mà lặng lẽ như mưa rơi lúc nửa đêm: nhẹ nhưng lạnh. Ta vẫn cười, vẫn bước đi, vẫn sống giữa cuộc đời tấp nập nhưng sâu trong lòng là những tiếng thì thầm không ai hay biết. Đó là lúc trái tim cần một nơi để lắng nghe. Giữa guồng quay vội vã của cuộc sống, ta thường dễ dàng quan tâm đến cảm xúc của người khác mà quên mất chính mình cũng cần được thấu hiểu. Ta che giấu tổn thương bằng những cái gật đầu xã giao, nuốt nước mắt vào trong để giữ lấy vẻ mạnh mẽ bề ngoài. Nhưng cảm xúc, nếu không được lắng nghe, sẽ âm thầm vỡ vụn bên trong. Bộ phim Inside Out không chỉ là một câu chuyện hoạt hình, mà là tấm gương phản chiếu thế giới cảm xúc phức tạp mà mỗi người đều mang trong mình. Qua hành trình của cô bé Riley, ta nhận ra rằng: Chỉ khi ta lắng nghe cảm xúc, ta mới có thể thấu hiểu, chấp nhận và trưởng thành một cách trọn vẹn.
Bộ phim hoạt hình Inside Out (“Những mảnh ghép cảm xúc”) là một phép ẩn dụ sâu sắc về thế giới nội tâm của con người. Những cảm xúc như Niềm Vui, Nỗi Buồn, Sợ Hãi, Giận Dữ, Chán Ghét, Lo Âu – được nhân hóa và cùng điều khiển tâm trí cô bé Riley. Trong hành trình trưởng thành đầy biến động, Riley dần nhận ra rằng không phải lúc nào hạnh phúc cũng là lựa chọn duy nhất, và rằng đôi khi, ta cần phải cho phép mình buồn, để được an ủi, để được là chính mình. Phim không chỉ là câu chuyện thiếu nhi, mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà sâu sắc: hãy lắng nghe cảm xúc của mình, bởi đó là nơi thật nhất để bắt đầu hiểu chính ta.
Trong cuộc sống thực tại, chúng ta thường có xu hướng né tránh cảm xúc tiêu cực. Ta mỉm cười dù lòng rối bời, gồng mình mạnh mẽ dù trong lòng yếu đuối. Ta che giấu tổn thương bằng bận rộn, khỏa lấp cô đơn bằng mạng xã hội, hay vùi đầu vào công việc để quên đi những nỗi đau chưa kịp gọi tên. Nhưng cảm xúc không mất đi – nó chỉ bị giấu dưới lớp vỏ của im lặng, và âm thầm tích tụ. Cho đến một ngày, ta thấy mình lạc lõng giữa đám đông, thấy nước mắt rơi không lý do, và thấy tâm hồn trống rỗng dù mọi thứ tưởng như vẫn ổn.
Chính vì thế, lắng nghe cảm xúc không phải là yếu đuối, mà là dũng cảm. Dũng cảm đối diện với nỗi buồn để hiểu vì sao mình đau. Dũng cảm chấp nhận sự lo âu để tìm cách chữa lành. Dũng cảm ôm lấy giận dữ để học cách buông bỏ. Khi ta biết dừng lại để hỏi: “Mình đang cảm thấy gì?”, “Điều này đến từ đâu?”, chính là lúc ta đang bước một bước quan trọng trong hành trình thấu hiểu và hoàn thiện bản thân.
Tôi từng trải qua một thời gian dài luôn phải cười, luôn cố tỏ ra ổn. Tôi sợ nếu mình buồn, mình yếu lòng, mọi người sẽ nghĩ tôi không đủ mạnh mẽ. Nhưng rồi có một lần, tôi ngồi lặng trong đêm, cho phép mình khóc – không phải vì thất bại, mà vì tôi chưa từng cho mình được buồn. Lạ thay, sau những giọt nước mắt, tôi thấy nhẹ lòng hơn bao giờ hết. Tôi hiểu rằng: lắng nghe cảm xúc chính là cách ta chạm đến con người thật nhất bên trong mình.
Lắng nghe cảm xúc cũng là cách ta sống sâu hơn – thay vì chỉ lướt qua mỗi ngày như một cỗ máy. Khi ta hiểu mình đang vui vì điều gì, đang lo lắng vì điều gì, ta sẽ biết cách yêu thương bản thân hơn, biết khi nào cần nghỉ ngơi, khi nào cần cố gắng. Và đặc biệt, khi ta thấu cảm chính mình, ta sẽ dễ dàng thấu cảm người khác – vì ai cũng có một “Riley nhỏ bé” trong tâm trí, đang học cách trưởng thành qua từng lần buồn – vui – vỡ vụn – rồi hồi sinh.
Thông điệp “Lắng nghe để thấu hiểu cảm xúc của chính mình” không phải chỉ dành cho những người hay suy nghĩ, mà dành cho tất cả chúng ta – những người đang sống trong một thế giới đầy tiếng ồn. Hãy cho mình những khoảng lặng, dù là ngắn ngủi, để trở về với bên trong. Bởi chính nơi đó, cảm xúc đang cất tiếng nói – mong ta lắng nghe, thấu hiểu, và yêu thương chính mình – trọn vẹn hơn mỗi ngày.

Bài văn mẫu 3

Mở bài

Sự sáng suốt không đến từ việc nói mà nó đến từ việc lắng nghe. Bạn càng biết lắng nghe, bạn càng dễ thấu hiểu và hạnh phúc. Thế nhưng, trong cuộc sống, vẫn còn có nhiều người không biết lắng nghe, không chịu thấu hiểu. Bàn về vấn đề này, W. Shakespeare nói rằng:
“Cái đáng sợ nhất là căn bệnh không chịu lắng nghe, đó là một tệ nạn hết sức phổ biến.”

Thân bài

Một tiếng chim kêu buổi sớm khiến ta thêm yêu cuộc sống, một điệu nhạc hay ru ta vào giấc ngủ, một lời nói chân thành có thể an ủi ta khi đớn đau. Những điều kỳ diệu của cuộc sống có được là nhờ con người biết lắng nghe. Thế nhưng, người hiện đại lại mắc một căn bệnh rất phổ biến và nguy hiểm: căn bệnh không chịu lắng nghe.

Trong cuộc sống, lắng nghe không chỉ là sự thu nhận thông tin bằng thính giác, mà đó còn là một thái độ sống tích cực: sự quan tâm, thấu hiểu người khác, thái độ cầu thị, sẵn sàng tiếp thu, chấp nhận những ý kiến trái chiều. Ngược lại, căn bệnh không chịu lắng nghe chính là sự vô tâm, thờ ơ, là sự bảo thủ, hiếu thắng. Qua lời nhận định, Shakespeare muốn cảnh báo chúng ta về tác hại của thái độ sống ích kỷ, cực đoan, căn bệnh không chịu lắng nghe.

Trong cuộc sống hiện nay, không ít người mắc căn bệnh này. Giới trẻ hiếu thắng, bảo thủ, lao vào những cuộc tranh cãi vô nghĩa trên các trang mạng xã hội, không ai lắng nghe ai để rồi dẫn đến những xô xát không đáng có ngoài đời thực. Hoặc có người thì vô cảm, không lắng nghe và thấu hiểu nỗi đau của mọi người xung quanh.
Vụ việc nữ sinh ở Trà Vinh bị bạn lấy ghế đánh vào đầu, dù gào khóc kêu cứu nhưng các bạn cùng lớp vẫn dửng dưng, vô cảm khiến chúng ta không khỏi đau lòng. Có khi, chúng ta không lắng nghe chính bản thân mình, không tìm ra được mục đích sống của mình, mà chạy theo những vỏ vật chất hào nhoáng bên ngoài, sống cuộc đời uổng phí. Hằng năm, vẫn có rất nhiều cử nhân ra trường mà thất nghiệp, hoặc phải làm trái ngành, vì họ học đại học không phải do đam mê, mà do kỳ vọng của gia đình, hoặc do bị cuốn theo những ảo tưởng của xã hội.

Căn bệnh không chịu lắng nghe mang lại rất nhiều tác hại trong cuộc sống. Nó khiến người ta trở thành những kẻ ích kỷ, tự cao tự đại. Nó khiến quan hệ giữa người với người bị tan rã, khiến mỗi cá nhân trở nên cô đơn, lạc lõng. Nó ngăn cản con người phát triển. Những ý tưởng mới lạ không được lắng nghe thì sẽ chìm vào quên lãng. Không lắng nghe, con người không thể nhận ra lỗi sai của mình để khắc phục, do vậy không thể trưởng thành.

Nguyên nhân của căn bệnh nguy hiểm ấy là do cái tôi của mỗi người quá lớn, quá cố chấp. Mặt khác, con người thường sợ hãi những gì khác biệt, những gì họ không hiểu rõ. Như vậy, để khắc phục căn bệnh không biết lắng nghe, mỗi người cần phải hạ thấp cái tôi của mình xuống, phải nhận thức được sự đa dạng của thế giới, chấp nhận những ý kiến trái chiều, quan tâm nhiều hơn và yêu thương nhiều hơn.

Là học sinh, bản thân tôi tự nhủ mình cần tập quan tâm hơn đến cuộc sống, quan tâm hơn đến cậu bạn bàn bên khi gặp khó khăn trong học tập, lắng nghe ý kiến của bố mẹ, thầy cô để rèn luyện, hoàn thiện bản thân…

Kết bài

“Người yêu người sống để yêu nhau” (Tố Hữu). Hãy sống mà không giả tạo, yêu mà không phụ thuộc, lắng nghe mà không phòng thủ, nói mà không xúc phạm. Mỗi chúng ta hãy tập lắng nghe nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn, cởi mở hơn trước sự đa dạng của cuộc sống. Bởi cuộc sống là một khúc ca tuyệt vời, khi chúng ta biết lắng nghe.

Tham khảo:
Truyền thuyết kể rằng, khi xưa trái đất sử dụng cùng một ngôn ngữ, loài người đã có thể xây dựng tháp Babel huyền thoại có khả năng chạm được đến thiên đàng. Thế mới biết, khi lắng nghe và thấu hiểu, con người có thể tạo ra được sức mạnh lớn lao như thế nào.

Hiểu được ý nghĩa của sự lắng nghe trong cuộc sống, Shakespeare đã viết:
“Cái đáng sợ nhất là căn bệnh không chịu lắng nghe, đó là một tệ nạn hết sức phổ biến.”

Sự lắng nghe trong cuộc sống không đơn thuần là việc tiếp nhận thông tin bằng thính giác mà đó còn là một thái độ sống tích cực. Khi chúng ta lắng nghe, nghĩa là chúng ta quan tâm đến những người xung quanh, đó là sự yêu thương, chia sẻ. Khi chúng ta lắng nghe, nghĩa là chúng ta có tinh thần cầu thị, sẵn sàng chấp nhận những ý kiến khác biệt của người khác để dần hoàn thiện mình. Vì vậy, sự lắng nghe trong cuộc sống có vai trò rất quan trọng.

Nhờ lắng nghe, con người có thể khiến cuộc sống tốt đẹp hơn. Khi tiếng nói đòi quyền được giáo dục của cô bé Malala Yousafzai được thế giới lắng nghe, bất chấp những họng súng tàn nhẫn của Taliban, có nghĩa là thêm cơ hội trẻ em Pakistan được giáo dục, được trưởng thành. Nhờ lắng nghe, nhân loại tránh được những xung đột không đáng có, tránh được những đau thương, mất mát. Xu hướng ngoại giao của thế giới là đối thoại chứ không đối đầu, thông qua tổ chức Liên Hiệp Quốc và các diễn đàn quốc tế, thế giới lắng nghe nhau trong thái độ ôn hòa, nhằm giải quyết các vấn đề mâu thuẫn mà không gây tổn thất.

Chỉ khi biết lắng nghe, nhân loại mới có thể tiếp thu các ý kiến tiến bộ để không ngừng phát triển. Tư tưởng trọng nam khinh nữ, nạn phân biệt chủng tộc sẽ không bao giờ bị loại bỏ, nếu những tiếng nói tiến bộ trong xã hội không được lắng nghe, thấu hiểu và tôn trọng. Trong cuộc sống, chúng ta không chỉ lắng nghe người khác, mà còn phải lắng nghe chính bản thân mình, đó là cách để ta hiểu mình và sống một cuộc đời thật ý nghĩa.

Tuy nhiên, trong cuộc sống, vẫn còn nhiều người mắc căn bệnh không chịu lắng nghe. Đó là những người vô cảm, thờ ơ trước tiếng kêu cứu của cuộc sống. Biết bao chú tê giác đã bị giết, bởi vì vẫn còn những người không chịu nghe và không chịu hiểu, rằng sừng tê giác không phải thứ thuốc trị bách bệnh. Vẫn còn những kẻ bảo thủ, độc đoán, không chấp nhận sự sáng tạo và những ý kiến mới mẻ, do vậy dần tụt hậu.

Là học sinh, chúng ta cần học cách lắng nghe nhiều hơn: trở thành một chỗ dựa chia sẻ tâm tình khi bạn bè gặp chuyện buồn; điềm tĩnh, cầu thị trong tranh luận, biết lắng nghe và tôn trọng những ý kiến trái chiều, tránh xúc phạm người khác chỉ vì sự hiếu thắng của bản thân.

Để ngăn chặn con người chạm tay tới thiên đường, Chúa đã chia tách ngôn ngữ của nhân loại để họ không thể hiểu nhau nữa. Nhưng bằng cách lắng nghe mỗi ngày, thế giới đang xích lại gần nhau. Nhờ lắng nghe, con người ngày càng tiến bộ và xây dựng thế giới hòa bình, ổn định: một thiên đường ngay trên mặt đất này, cho bạn, và cho tôi.

Khi bạn lắng nghe, lợi ích được nhân đôi: bạn nhận được thông tin cần thiết, và bạn khiến đối phương cảm thấy họ quan trọng. Lòng can đảm là thứ cần để đứng dậy và lên tiếng. Lòng can đảm cũng là thứ cần để ngồi xuống và lắng nghe.
Hãy loại bỏ căn bệnh không chịu lắng nghe ra khỏi cuộc sống của chúng ta ngay lập tức và thấu hiểu, chia sẻ nhiều hơn nữa để cuộc sống được hạnh phúc.

 

Bạn cũng có thể thích..

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *