Đề bài:
Từ những cảm nhận về bài thơ “Mùa Hạ” của Xuân Quỳnh, anh/chị hãy viết một bài văn khoảng 600 chữ Trình bày suy nghĩ về tuổi trẻ của đời người.
“Tuổi trẻ như cơn mưa rào – dù có bị ướt vẫn muốn quay lại một lần nữa.”
[Mở bài]
Trong bài thơ Mùa hạ, Xuân Quỳnh viết:
“Mùa hạ đến cùng em
Con ve kêu đầu hồi
Mắt em màu trái chín
Tay em dày nắng phai…”
Những hình ảnh rực rỡ, tươi tắn trong thơ như gợi mở cả một quãng đời tuổi trẻ: cháy bỏng, đầy năng lượng, vừa hồn nhiên vừa da diết. Mùa hạ ấy chính là tuổi thanh xuân – một thời ngắn ngủi nhưng có ý nghĩa quyết định với đời người.
[Giải thích vấn đề]
Tuổi trẻ là khoảng thời gian của đam mê và khát vọng. Ở giai đoạn này, con người có thể vấp ngã nhưng dễ đứng dậy, có thể sai nhưng lại có đủ dũng khí để sửa. Nó giống như mùa hạ – chói chang, mãnh liệt, đôi khi ồn ào, vội vã nhưng không bao giờ lặng lẽ.
[Ý nghĩa của tuổi trẻ]
Tuổi trẻ là thời điểm tốt nhất để học hỏi, tích lũy kiến thức và trải nghiệm. Là khi người ta có thể yêu hết mình, sống trọn vẹn, nỗ lực không mỏi mệt cho những giấc mơ. Bài thơ của Xuân Quỳnh không ngẫu nhiên nhấn mạnh những chi tiết như “tay em dày nắng phai” – đó là dấu ấn của một người trẻ dấn thân, bước ra cuộc đời và chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình.
(Dẫn chứng thực tế & văn học)
Cũng giống như hình ảnh người con gái trong thơ – sống thật, yêu thật, tuổi trẻ cần sự cháy bỏng, cần những quyết định táo bạo. Franklin, nhà bác học người Mỹ, từng đánh cược mạng sống của mình khi thử nghiệm cột thu lôi trong sấm sét – một hành động chỉ có thể xuất phát từ lòng quyết tâm, can đảm và tinh thần dấn thân mạnh mẽ của tuổi trẻ. Ở Việt Nam, cô gái trẻ Nguyễn Thị Huyền, từ một sinh viên nghèo, đã trở thành tiến sĩ tại Mỹ và quay về cống hiến cho giáo dục nước nhà – hành trình ấy được xây từ những năm tháng tuổi trẻ kiên cường.
[Phê phán nhận thức sai lầm]
Tuy nhiên, không ít bạn trẻ hiện nay lại dễ buông xuôi, sống thụ động, bị cuốn vào mạng xã hội, đắm chìm trong những thú vui tạm bợ. Họ quên rằng tuổi trẻ không lặp lại. Cũng giống như mùa hạ – chỉ đến rồi đi – tuổi trẻ trôi qua không ngoái đầu. Sống vô nghĩa sẽ để lại nuối tiếc dài lâu.
[Làm sao để sống trọn tuổi trẻ]
Muốn tuổi trẻ không vô nghĩa, mỗi người cần dám nghĩ, dám làm, dám sai và dám sửa. Cần học tập nghiêm túc, rèn luyện kỷ luật, phát triển bản thân mỗi ngày bằng cả tri thức lẫn kỹ năng sống. Hãy sống chân thành, tạo dựng những mối quan hệ ý nghĩa, cống hiến cho xã hội bằng hành động cụ thể. Tuổi trẻ không cần phải vĩ đại, nhưng nhất định phải sống hết mình, để sau này khi nhìn lại, có thể mỉm cười và nói: “Mình đã từng sống đẹp.”
[Liên hệ bản thân]
Tôi – một học sinh – đang bước đi trên hành trình thanh xuân của chính mình. Tôi đã từng sợ hãi, từng hoài nghi, từng muốn bỏ cuộc, nhưng rồi tôi nhận ra: nếu không bước tiếp hôm nay, tôi sẽ mãi đứng yên trong quá khứ. Vì vậy, tôi chọn sống hết mình, học tập chăm chỉ, trân trọng từng khoảnh khắc bên thầy cô, bạn bè và gia đình. Tuổi trẻ của tôi – dù không hoàn hảo – nhưng sẽ là một mùa hạ đầy sắc nắng.
[Kết bài]
Tuổi trẻ là món quà không ai có thể giữ mãi, nhưng nếu sống xứng đáng, nó sẽ trở thành kỷ niệm đẹp nhất đời người. Xuân Quỳnh từng viết:
“Tuổi trẻ chẳng hai lần
Nắng qua rồi bóng xế…”
Bởi thế, mỗi người hãy sống một tuổi trẻ không chỉ cho mình mà còn để truyền cảm hứng cho những người khác. Đừng chờ đợi, đừng sợ hãi. Tuổi trẻ là để sống. Sống thật rực rỡ – như chính mùa hạ trong thơ.