Dàn ý NLXH với chủ đề: Hạnh phúc là cho đi
Bài văn mẫu NLXH với chủ đề: Hạnh phúc là cho đi
I. MỞ BÀI
Cuộc đời là một hành trình dài mà mỗi người đều mang trong tim khao khát tìm kiếm hạnh phúc. Có người đi khắp thế gian để tìm kiếm những điều tốt đẹp nhất, có người cố gắng gom góp thật nhiều vật chất để hy vọng đạt đến sự mãn nguyện. Nhưng rồi đến một lúc nào đó, khi ngoảnh lại sau những bon chen, giành giật, người ta chợt nhận ra rằng: hạnh phúc không nằm ở những gì ta nắm giữ, mà ở điều ta sẵn sàng trao đi. Và đúng như thế, “Hạnh phúc chỉ đến khi bạn cho đi một cách vô điều kiện” – một thông điệp sâu sắc, giản dị mà đầy tính nhân văn, nhắc nhở ta về giá trị đích thực của cuộc sống.
II. THÂN BÀI
“Hạnh phúc” – hai chữ tưởng chừng đơn giản nhưng lại là điều mà hàng triệu con người mải miết kiếm tìm. Hạnh phúc không chỉ là cảm giác vui vẻ, ấm áp; mà còn là sự bình yên trong tâm hồn, sự đủ đầy trong tình cảm, và đặc biệt là niềm mãn nguyện khi biết mình sống có ý nghĩa. “Cho đi một cách vô điều kiện” có nghĩa là trao tặng mà không mong được đáp lại, là sẻ chia xuất phát từ tình yêu thương chân thành, không tính toán thiệt hơn. Đó có thể là một cái ôm, một lời động viên, một hành động giúp đỡ nhỏ bé nhưng lại mang giá trị tinh thần to lớn. Khi hành động cho đi được thực hiện với tâm thế rộng mở, không vụ lợi, chính lúc đó ta đang mở rộng cánh cửa dẫn đến hạnh phúc thật sự.
Cuộc sống hiện đại khiến con người trở nên thực dụng hơn, đôi khi đánh mất sự thánh thiện trong lòng. Người ta sợ bị lợi dụng, sợ bị thiệt thòi nên ngần ngại sẻ chia. Nhưng thử nhìn lại những khoảnh khắc bạn từng giúp đỡ ai đó bằng tất cả tấm lòng – một lần nhường ghế cho người già trên xe buýt, một lần san sẻ cơm áo cho người vô gia cư, hay đơn giản là một nụ cười với người đang buồn – chẳng phải chính bạn cũng cảm thấy nhẹ lòng, cảm thấy ấm áp đó sao? Khi cho đi không điều kiện, ta không chỉ giúp đỡ người khác mà còn tự chữa lành tâm hồn mình, tự giải thoát bản thân khỏi sự ích kỷ, khỏi lối sống chỉ biết nhận mà không biết trao.
Thế giới này vận hành tốt đẹp không phải bởi quyền lực hay vật chất, mà bởi tình yêu thương và lòng nhân ái. Bao tấm gương sống vì cộng đồng đã minh chứng cho điều đó. Mẹ Teresa – người phụ nữ bé nhỏ đã dành cả đời để chăm sóc những người nghèo khổ và hấp hối ở Ấn Độ – chưa từng đòi hỏi ai phải đền đáp mình, nhưng bà lại được cả thế giới ngưỡng mộ vì trái tim yêu thương vô điều kiện. Ở Việt Nam, chúng ta cũng không thiếu những tấm lòng như thế. Những người mở “siêu thị 0 đồng,” bếp cơm từ thiện, hay nhóm thiện nguyện cứu trợ người dân vùng lũ… họ không giàu có về tiền bạc nhưng giàu có về tình người. Chính lòng tốt không vụ lợi ấy là ánh sáng lan tỏa trong xã hội, xoa dịu những mất mát và bất công, và đồng thời mang lại cho người cho đi một niềm hạnh phúc sâu xa – thứ hạnh phúc đến từ sự tử tế và chân thành.
Có thể ai đó sẽ phản biện rằng: nếu cho đi mà không được đáp lại, liệu có đáng không? Nhưng hãy nhìn rộng ra: không phải lúc nào việc bạn cho đi cũng được “trả ơn” trực tiếp, nhưng đời sống là một chuỗi liên kết vô hình. Một lời động viên hôm nay bạn trao đi có thể cứu một tâm hồn đang tuyệt vọng. Một sự giúp đỡ nhỏ hôm nay có thể trở thành ký ức đẹp suốt đời của người nhận. Và đôi khi, “người” đầu tiên được hưởng lợi từ hành động cho đi – lại chính là bạn. Vì khi bạn sống vị tha, bạn giải phóng mình khỏi những toan tính, khỏi áp lực trả – nhận, và khi ấy bạn được sống là chính mình – một con người giàu yêu thương.
Tuổi trẻ là giai đoạn mà con người thường nghĩ đến thành công, đến khẳng định bản thân. Nhưng nếu chỉ chăm chăm tích lũy cho mình, người trẻ sẽ sớm rơi vào vòng xoáy cô đơn, trống rỗng. Hãy tập cho mình thói quen sẻ chia – không cần phải là những điều lớn lao. Một buổi dạy học miễn phí, một lời khuyên chân thành, một sự hỗ trợ bạn bè khi họ khó khăn… chính là cách chúng ta lan tỏa giá trị sống tích cực, và cũng là cách giúp bản thân sống đẹp hơn mỗi ngày. Cho đi không khiến ta nghèo đi, mà trái lại, nó làm giàu tâm hồn ta, khiến ta sống có ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
Bản thân em – một học sinh đang lớn lên giữa guồng quay sôi động của cuộc sống hiện đại – cũng từng không ít lần hiểu sai về giá trị của hạnh phúc. Em từng nghĩ rằng mình chỉ thật sự vui khi đạt điểm cao, khi nhận được lời khen, hay khi được người khác đối xử tốt. Nhưng rồi qua những trải nghiệm giản dị như cùng bạn bè dạy học cho trẻ em nghèo, tham gia các hoạt động tình nguyện ở địa phương, hay đơn thuần là giúp một người bạn đang buồn vượt qua khó khăn, em mới nhận ra: cảm giác hạnh phúc không đến từ những thứ em được nhận, mà lại đến từ khoảnh khắc em trao đi – một cách tự nguyện và vô điều kiện. Tình yêu thương em trao đi đã giúp em tìm được hạnh phúc thật sự.
III. KẾT BÀI
Suy cho cùng, cuộc sống không đòi hỏi chúng ta phải làm những điều phi thường. Nó chỉ cần ta sống bằng một trái tim chân thành, biết cho đi vô điều kiện và không tính toán. Khi ấy, ta mới thực sự sống – không phải chỉ để tồn tại, mà là để yêu thương và được yêu thương. Hạnh phúc không nằm ở những gì ta tích lũy, mà ở cách ta khiến thế giới xung quanh trở nên tốt đẹp hơn bằng chính sự tử tế của mình. Vì vậy, hãy cứ cho đi – không chờ đợi, không đòi hỏi – bởi khi bạn trao đi bằng tất cả sự chân thành, điều bạn nhận lại sẽ là một thứ hạnh phúc bền lâu và thuần khiết nhất.
Nguồn: mrT